Nhớ cơm mẹ thổi canh xào khổ qua
Ngày ấy anh thưn người ta đói lá nặng lòng
Anh trách anh hờn làm chi để dại tê hy vọng
Khi nghe người ta nhắc chữ vợ chồng
Nước mắt cứ trào tựa như rất lâu rồi mới khóc
Thành phố lớn tết đến càng cô đơn
Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà
Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện
Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc nhằn thay cha
Ngỡ sẽ gánh thay mẹ một chút vất vả
Những biết đâu là chỉ thêm nặng vai cha
Ngày đó iem ngỡ chỉ là lời nói
Giận nhau xong goy lại thui
Của những chuỗi ngày lầm lỗi
Giờ chỉ mong quay lại thời gian
Khi a chia tay em chúng ta chả có câu nào là chia tay
Rồi mấy tháng sau e gọi a và bảo là qay lại
Rút lại hết những lời chua chát
^^ và giờ đã hơn 2 năm rồi