Một mai cúc ngã lan quỳ
Bậu lo thân bậu lo gì thân qua ?
Ai làm cho đó bỏ đăng ?
Cho lê quên lựu cho trăng quên đèn.
Trách ai rọc giấy bỏ bìa
Cho thương thương vội, cho lìa lìa xa
Trách ai ăn ở hai lòng
Đang chơi với phụng, thấy rồng bay theo
Khuôn mặt nữ nhân không nên nhìn gần, gần quá tất không còn đẹp nữa
Tâm tư nam nhân không nên nhìn rõ, rõ quá tất đau lòng mình
Cơm ngon thì phở cũng ngon
Cơm cháy thì giòn, phở cháy ai mu.a
Nàng tiên xinh đẹp ngọc ngà
Hạ mình nhặt lại bã trầu rồi nhai
Thế gian còn mặt mũi nào
Đã nhổ lại liếm làm sao thành người
Sáng chơi toàn ca dao tục ngữ z
Trách ai đuôi nhỏ đầu zuông
Biển êm sóng lặng, lại buông câu tình
Tằm vương tơ, nhện cũng vương tơ
Mấy đời tơ nhện được như tơ tằm
Sáng uống cái gì ngọt là đau bụng
Sáng nay dậy bỗng thèm đi đâu đó
Một vài chuyện đã chôn vùi, sao hôm nay thi nhau ló
Có thứ làm mình mỉm cười, cũng có thứ làm mình cau có
Tưởng rằng mình đã quên nhưng sâu thẳm đã ghi sâu nó
Bài này tên j của Đen Vâu quên goy ta
Cuộc sống không dễ dàng như tách trà sữa, trà chanh
Và người đáng trách là anh