Đừng mặc đời đi giữa trời mưa
Muốn hỏi nhiều thứ rồi lại thôi
Thế gian chắc nhiều thứ thắc mắc rồi
Người ta thích hỏi nên quên mất
Hồi âm đâu chỉ đến từ môi
Mai đói nhăn răng ra tới lúc đó suy nữa
Hiểu với k hiểu cái choá gì
Vẫn dùng tiền lau nước mắt
Ước gì t cũng có tiền để biết cảm giác cơm lo thất tình như nào
Em thấy đời em trống trải nhiều
Đời em là một vườn hoa nở
Bướm hẹn về rồi bướm nói điêu